Chiều nay, Chủ Nhật, Đà Lạt khác thường. Lâu rồi mới thấy phố núi mênh mang, man mác đến thế. Cô gái lặng lẽ ngắm phố ở góc hồ Xuân Hương, những chiếc thổ mộ xếp hàng ngơi nghỉ, những cung đường tấp nập xưa nay giờ bổng thưa vắng bóng người.
Lặng lẽ chiều bên hồ Xuân Hương, TP Đà Lạt.
Bạn tôi đưa lên Facebook cá nhân dòng trạng thái “Lặng lẽ chiều Đà Lạt…” và kèm tấm ảnh Quảng trường Lâm Viên ngái ngủ giữa chiều, bởi không một bước chân đánh thức. Đà Lạt không ồn ào, náo nhiệt như mới tuần trước, trước nữa. Khi cảnh ken chân ở chợ đêm, sự huyên náo ở quảng trường trung tâm phố núi liên tục lên phương tiện truyền thông mùa cao điểm du lịch.
Đà Lạt từng “chật chội” đến nỗi, chính quyền thành phố phải gửi thông điệp “mong người dân nhường không gian lưu thông, trải nghiệm cho du khách”. Điều đó cũng là chuyện thường ở phố núi mùa cao điểm du lịch, dịp cuối tuần. Bởi thương hiệu du lịch Đà Lạt luôn được du khách nghĩ tới trên hành trình tìm chốn nghỉ ngơi, thư nhàn.
Hôm nay, ngày cuối tuần, Đà Lạt rất khác, phố phường lặng lẽ, nhẹ tênh. Cơn mưa bất chợt cuối mùa như gột rửa, xua tan sự hồi hộp, dồn nén của chính quyền và người dân nơi đây, khi qua một đêm chờ đợi kết quả của hàng trăm trường hợp F1, F2 liên quan đến bệnh nhân Covid-19 số 3141 (ngụ tỉnh Bắc Ninh, đi du lịch Đà Lạt từ ngày 2 đến 5-5 và đã đến khoảng 20 điểm tại phố núi). Kết quả thông báo sáng 9-5, tất cả 329 mẫu xét nghiệm của các trường hợp liên quan đến ca bệnh trên đều có kết quả âm tính lần một với SARS-CoV-2. Nhẹ nhỏm, nhưng không chủ quan, lơ là và địa phương đã kích hoạt toàn bộ hệ thống, lên phương án sẵn sàng phòng, chống dịch Covid-19.
Trong công văn hỏa tốc được phát đi trong đêm 8-5, về tiếp tục thực hiện một số biện pháp phòng, chống dịch bệnh Covid-19, UBND tỉnh Lâm Đồng thận trọng: “Trong thời gian này, địa phương đề nghị du khách cân nhắc, hạn chế đến tham quan TP Đà Lạt nói riêng, tỉnh Lâm Đồng nói chung và chia sẻ, đồng cảm, cũng như dành thời gian thích hợp đến Đà Lạt – Lâm Đồng”.
Đà Lạt buồn, nhưng đẹp! Tình thái đó đã được nhiều lữ khách nhâm nhi, nhắc nhớ nhiều lần.
Chiều nay tôi một mình lang thang phố núi, lặng lẽ ngắm Đà Lạt mưa qua, phố phường những bước chân không ríu vào nhau… Đà Lạt “lặng” đến lạ kỳ. Lặng đến nỗi, có thể “nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi” (trích “Đà Lạt một lần trăng” của Nguyễn Duy).
Cảm giác se buồn, lặng lẽ rồi cũng sẽ chóng qua, khi Đà Lạt “trở lại trạng thái bình thường”. Xứ sở “cho người này niềm vui, người kia sự mát lành” lại được đón những bước chân lữ khách. Khi đó, kiếm tìm cảm giác “lặng lẽ chiều Đà Lạt” e rằng cũng khó.
Theo Nhân Dân